Một
đất nước có tới 70% dân số sống bằng nghề nông, thế nhưng hầu hết
thanh niên nông thôn ưu tú đều muốn “ly nông”. Trong khi nông nghiệp Việt
Nam đang phải đối mặt với vô số vấn đề cần phải được giải quyết từ
vĩ mô tới vi mô. Thiếu vắng những người có tri thức và tâm huyết với
nông nghiệp, rõ ràng sẽ không thể tận dụng được các lợi thế của lĩnh
vực này cho yêu cầu phát triển kinh tế – xã hội nói chung.
Trong một thế giới
hội nhập ngày càng sâu sắc, phần lớn các nông sản xuất khẩu của
nước ta sau mấy thập niên tham gia “chợ toàn cầu” vẫn khiêm tốn đứng
mãi ở quầy hàng giá trị thấp. Chúng ta tự hào là nước xuất khẩu
nông sản với sản lượng đứng hàng nhất, nhì thế giới liên tục nhiều
năm nhưng lại để mặc cho nông dân gánh chịu cảnh may rủi, bấp bênh
trong việc tiêu thụ nông sản với điệp khúc “tới mùa rớt giá”. Thói
quen sản xuất theo phong trào, bất chấp nhu cầu thị trường, chạy theo
số lượng, coi thường chất lượng , bỏ qua các tiêu chuẩn an toàn vệ
sinh thực phẩm, của nền nông nghiệp
nước ta đang khiến người nông dân và nền kinh tế ngày càng trả giá
đắt.
Sự bất cập ấy đã bộc
lộ rõ trong tám tháng đầu năm 2015 khi xuất khẩu nông, lâm, thủy sản chỉ đạt
19,31 tỷ USD, giảm 4,8% so với cùng kỳ năm trước. Phần lớn các sản phẩm xuất
khẩu chủ lực đều giảm sút. Chỉ có vải thiều, lần đầu tiên được chiếu xạ tiệt
trùng, xuất được sang Mỹ, Úc, EU đạt giá trị 2.900 tỷ đồng là một bước tiến mới
đáng ghi nhận. Còn tại thị trường trong nước, việc giá gà nhập khẩu từ Mỹ rẻ
hơn gà ta, trái cây Thái Lan tràn vào Việt Nam đạt tới 54 triệu USD là chỉ dấu
cho thấy nông sản Việt Nam có thể thua ngay trên sân nhà.
Trong năm 2015, Việt
Nam kết thúc đàm phán hàng loạt hiệp định thương mại tự do (FTA) và cam kết thực
hiện Cộng đồng kinh tế ASEAN (AEC) từ 1-1-2016, nông sản các nước ASEAN vào thị
trường Việt Nam với thuế suất bằng 0%. Nếu
như các FTA mở ra cơ hội xuất khẩu sang các thị trường có cơ cấu kinh tế bổ
sung cho nền kinh tế nước ta thì AEC là cộng đồng kinh tế của những nước có cấu
trúc kinh tế tương tự và cạnh tranh với
ta trên nhiều mặt, trong đó có nông sản.
Các FTA cho phép mở cửa thị trường bằng giảm
thuế suất nhập khẩu, song đồng thời cũng quy định những điều kiện khắt khe về vệ
sinh an toàn thực phẩm (như dư lượng
kháng sinh trong thủy sản, dư lượng thuốc trừ sâu trong rau củ quả), cũng như
những yêu cầu về nhãn mác, bao bì đóng gói, mã vạch.... Nếu không đáp ứng được
những yêu cầu rất cao đó, nông sản Việt Nam sẽ khó nắm bắt được cơ hội xuất khẩu
mà các FTA đã mở ra.
Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Cao Đức Phát thừa nhận,
mặc dù đã đạt được những kết quả nhất định nhưng tái cơ cấu ngành nông nghiệp
trong thực tiễn mới chỉ là bước đầu và chưa tạo được chuyển biến rõ rệt; tăng
trưởng ngành chưa vững chắc. Hơn nữa, thu hút đầu tư tư nhân, đầu tư nước ngoài
và các nguồn lực xã hội vào thực hiện tái cơ cấu còn hạn chế. Nguyên nhân của mọi nguyên nhân, theo Bộ
trưởng Phát, là do sự chuyển biến trong nhận thức còn chưa theo kịp thực tiễn,
thậm chí còn lúng túng. Nhiều địa phương, lãnh đạo chưa thực sự quan tâm chỉ đạo.
Đặc biệt, đến nay cả nước còn 16 tỉnh,thành phố chưa phê duyệt đề án, kế hoạch
hành động tái cơ cấu nông nghiệp tại địa phương mình.
Chưa bàn tới năng
lực, tư duy của những người có trách nhiệm trong việc hoạch định
chính sách vĩ mô cho nông nghiệp nước nhà, chỉ nói tới nhận thức
chung phổ biến của giới trẻ ngày nay đã thấy có vấn đề. Hãy nghe
một chuyên gia nông nghiệp Israel nhận xét về định hướng nghề nghiệp
của giới trẻ Việt Nam để tự hiểu mình hơn: “Đôi khi thế hệ trẻ Việt Nam
nghĩ rằng nông nghiệp không dành cho họ. Họ muốn trở thành doanh nhân. Hay mọi
người đều muốn làm trong ngành ngân hàng. Điều đó cũng tốt thôi. Nhưng tôi cho
rằng ngành nông nghiệp và nuôi trồng thủy sản, bằng những đột phá công nghệ, có
thể làm mới chính
mình. Các bạn cần đột phá công nghệ khi trước khi làm ra sản phẩm. Nhưng các bạn
cũng phải làm mới nông nghiệp, chỉ cho thế hệ trẻ thấy rằng nông nghiệp không
nhất thiết phải làm theo cách cũ. Rằng nông nghiệp chính là tương lai. Đây
không chỉ là nhu cầu riêng của Việt Nam mà còn là nhu cầu của toàn thế giới”.
Một mô hình được xem
là tiên phong cho xu hướng đổi mới tư duy trong sản xuất nông nghiệp là Công
ty Bảo vệ
thực vật An Giang. Với điểm nhấn là chương trình “Cùng nông dân ra
đồng” từ năm 2006, tạo nên chuyển biến nhảy vọt trong việc tiếp cận kỹ thuật
canh tác hiện đại cho nông dân cả nước. Mới đây, công ty này
đã chính thức đổi tên thành Tập Đoàn Lộc Trời. Ngay trong buổi lễ ra mắt,
ông Huỳnh Văn Thòn, chủ tịch tập đoàn, nhiều lần nhấn mạnh: nông dân là lực
lượng quan trọng trong sự phát triển của tập đoàn, là những người chủ thực sự của
tập đoàn. Triết lý kinh doanh này được ông Thòn đúc kết ngắn gọn mà sâu sắc:
“Nông dân thịnh vượng, Lộc Trời bền vững”.
Thế giới đang tiến đến
giai đoạn cần phải sản xuất nhiều hơn trong điều kiện tài nguyên ít hơn do sự
gia tăng dân số toàn cầu, điều đó đòi hỏi sự chính xác cao trong nông nghiệp,
hay nói cách khác là cần ứng dụng công nghệ và sự đổi mới trong công nghệ.
Với tốc độ hội nhập thế giới ngày càng sâu rộng hơn, nông nghiệp nước
ta đang đứng trước tình trạng không còn chỗ để lùi. Phải gấp rút tái cơ cấu,
chuyển sang canh tác trên những cánh đồng mẫu lớn, chuyển nông dân và ngư dân
hoạt động đơn độc theo truyền thống trở thành những công nhân nông nghiệp, ngư
nghiệp được đào tạo, có kỹ năng, biết liên kết, biết hợp tác và tuân thủ kỷ
luật thị trường. Vai trò của Nhà nước từ trung ương đến địa phương là cực kỳ
quan trọng trong cuộc thay đổi bước ngoặt này.
Hữu Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét