Trang

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

Cảm thán "mở rộng dân chủ"

Báo chí chính thống tới giờ này còn viết và cho đăng những bài “tụng ca” về việc “mở rộng dân chủ” và hết lời tán dương cứ  như là một sự phát triển vượt bậc, một thành tích chói lọi của chế độ vậy.

Tác giả các bài báo loại này hẳn đã quên rằng sách vở chính thức, văn kiện chính trị quan trọng của ta cũng như có rất nhiều nhà lãnh đạo cao cấp của nước ta quá cố, về hưu hay đương nhiệm nhiều lần khẳng định chắc nịch rằng “chế độ ta dân chủ gấp nghìn lần dân chủ tư sản”, hoặc là “chế độ ta dân chủ đến thế là cùng”… Nói tóm lại, ta dân chủ đến tột cùng rồi chẳng còn ai dân chủ hơn ta nữa.

Vậy các bài báo ca ngợi cái gọi là “tiếp tục mở rộng dân chủ” có nghĩa là làm sao?
Chẳng lẽ phủ nhận hết trọi các tuyên bố hùng hồn, mạnh mẽ, rõ ràng không thể nhầm lẫn của các văn kiện, cương lĩnh chính thức, của các nhà lãnh đạo cao cấp của nước ta hay sao?

Thêm nữa, trong ngôn ngữ học, động từ “mở” luôn liên quan tới một hay nhiều chủ thể nào đó. Ai mở? Có nghĩa là từng có người đóng. Tiếp tục mở có nghĩa là mở chưa hết, chưa tận cùng, chưa tới nơi tới chốn. Nói vậy, các tờ báo loại này lại tiếp tục phủ nhận dân chủ của ta là dân chủ tột cùng, dân chủ gấp nghìn lần bọn tư bản giãy chết. Đáng quan ngại là viết lách như thế này vô tình cho thấy có một ai đó hay nhóm người nào đó, đứng trên hiến pháp,  pháp luật, đứng trên nhân dân, tự cho mình cái quyền ban bố dân chủ theo kiểu lúc đóng lúc mở… tùy thích.

Kiểu bài viết này cổ xúy cho đám đông hồ hởi phát triển cái tư duy nhai lại như những con cừu, cho ăn cỏ thế là vui mừng,  à uôm ca tụng. Hoàn toàn không giúp cho người ta có ý thức về các quyền cơ bản của công dân được ghi nhận trong hiến pháp. Hoàn toàn không giúp cho người ta khai triển tư duy pháp quyền để xây dựng tinh thần thượng tôn pháp luật, rằng xây dựng nền dân chủ và bảo vệ các quyền tự do dân chủ cơ bản của con người phải trên cơ sở hiến pháp và pháp luật.

Người đọc chỉ có thể kết luận rằng, những bài báo như vậy là cố tình bôi bác nền dân chủ tột cùng của ta, vạch áo cho người xem lưng chẳng hay ho gì, dù bên ngoài bài báo cố phủ lên cái lớp vải thưa mang tên “tụng ca chế độ”.

Làm báo như vậy chẳng khác gì cái hoàn cảnh "yêu nhau (như thế) thì lại bằng mười phụ nhau"!




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét