Ít
có loại cây nào khi vào Việt Nam lại tạo ra ý kiến đa chiều, tranh
luận sôi nổi như mắc-ca (macadamia). Chủ trương thay đổi cây trồng phù
hợp, năng động hóa tư duy làm ăn của nông dân, giúp họ thoát nghèo và
từng bước vươn lên giàu có trên chính đất đai của mình là hoàn toàn
đúng đắn. Tranh luận đa chiều về cây mắc-ca càng cho thấy nhận thức và
tư duy kinh tế của nông dân cũng như của chính các cơ quan chức năng đang
chuyển biến tích cực.
Dù muộn vẫn còn hơn
không, khi mà các phong trào trồng “cây mũi nhọn, nuôi con mũi nhọn”
trong nhiều thập niên qua thiếu sự kiểm soát, giám sát, khiến cho người
ta buộc phải nhận lấy những bài học đắt giá. Một trong các bài học
đắt giá là việc cung cấp thông tin minh bạch cho nông dân trong hệ
thống còn hạn chế, hoặc chưa được quan tâm đã dẫn tới nhiều thảm
cảnh. Chúng ta từng chứng kiến nhiều phong trào “bốc lên” rất nhanh nhưng
cũng mau chóng “lụi tàn” vì thiếu thông tin, nhắm mắt làm bừa.
Gần đây nhất là
phong trào phát triển “thần tốc” cây cao su, khi giá mủ lên cao ngất
trời xanh. Bất chấp cảnh báo của nhiều chuyên gia người ta đã đổ xô
nhau phát triển cây cao su ngay trên những vùng mà khoa học đã chứng
minh là hoàn toàn không thích hợp với loại cây này. Thảm kịch, “giấc
mơ cao su” hiện vẫn còn chưa kết thúc.
Tất nhiên, không loại
trừ những kế hoạch chủ quan có mục tiêu rõ ràng của một số các
nhà đầu tư có khả năng điều khiển được “phong trào”. Họ bất kể hậu
quả cho xã hội, cho số đông tham gia, chỉ nhằm mang lại lợi nhuận cho
chính họ và nhóm lợi ích theo kiểu “thương trường là chiến trường”.
Mắc-ca khi du nhập
vào Việt Nam những năm đầu thế kỷ này vô tình hay cố ý được gọi
với nhiều cái tên mỹ miều như là “hạt nữ hoàng” hay “nữ hoàng của
các loại hạt”… theo bản dịch từ
cách gọi của thế giới. Rồi bổng dưng lại xuất hiện thêm một cái tên
“nội địa” khác cho mắc-ca, nhưng nghe qua thì cực kỳ hấp dẫn: “cây tỷ
đô”.
Những người vận
động cho “cây tỷ đô” thì ra sức truyền thông mọi cách rằng đây là cây
sẽ nhanh chóng giúp nông dân Việt Nam làm giàu, thật dễ dàng, thật
đơn giản. Thậm chí, nếu không ai chịu làm, chịu trồng “cây tỷ đô” thì
họ sẽ tự bỏ tiền ra hàng chục nghìn tỷ đồng để tự trồng, tự phát
triển “cây tỷ đô”. Đơn giản, bởi vì khả năng sinh lợi của loại cây
này có thể tính lên tới nhiều… “tỷ đô” (dollar). Xuất hiện không ít
lần trên báo chí các thông tin cam kết về việc ngân hàng sẽ tài trợ,
sẽ có các chương trình cho vay ưu đãi lên đến hàng chục nghìn tỷ
đồng cho những ai tham gia vào việc phát triển “cây tỷ đô”.
Trong vòng hơn một
thập niên qua, không ít nông dân và kể cả một số chủ trang trại lớn,
nhỏ ở các vùng đất được cho là có tiềm năng với “cây tỷ đô” đã ào
ạt “thử nghiệm” loại cây này một cách tự phát. Kết quả của việc
thử nghiệm “giấc mơ tỷ đô” tự phát này đã đưa tới nhiều câu chuyện
trái ngược nhau và trở thành đề tài gây tranh cãi nhiều năm qua trên
truyền thông và cả trong các hội thảo về đề tài mắc-ca.
Một số ít nông dân
trồng tự phát đã thành công còn phần lớn thì kết quả không như mong
muốn. Một mô hình trồng mắc-ca quy mô gia đình cỡ nhỏ được đánh giá
là thành công ở thị trấn Thạnh Mỹ, huyện Đức Trọng, tỉnh Lâm Đồng.
Đó là gia đình ông Nguyễn Đức Ba, với chưa đầy một hec-ta mắc-ca trồng từ đầu năm 2.000. Theo ông
Ba, ông may mắn tìm được giống mắc-ca chất lượng tốt và với kinh
nghiệm của một lão nông ông đã ương giống và chăm sóc thành công loại
cây trồng mới lạ này trên vùng đất chưa từng có tiền lệ. Nhờ chất lượng của hạy mắc-ca của ông
khá tốt nên thị trường đã chấp nhận. Hiện ông còn tổ chức chế biến
khép kín để có hạt mắc-ca thành phẩm, qua một công ty gia đình thương
hiệu “Maca Ông Ba” đang có mặt trên nhiều thị trường. Giờ đây, mỗi năm gia
đình ông kiếm được “tiền tỷ” (đồng) từ vườn mắc-ca chưa tới một hec-ta.
Khảo sát thêm tại
khu vực Tây Nguyên cho thấy không ít nông dân trồng mắc-ca theo lý
thuyết đã đến tuỏi thu hoạch nhưng cây vẫn chưa có trái hoặc trái
nhỏ, số lượng ít. Ông Chu Văn Trịnh, một nông dân trồng mắc-ca ở Tà
Nung, Đà Lạt, Lâm Đồng cho hay, nếu trồng từ các loại giống trôi nổi
thì rất may rủi. Phần lớn là không ra trái hoặc ra trái nhất nhỏ,
chất lượng thấp. Tuy nhiên, điều mà ông Trịnh băn khoăn nhất chính là
đầu ra của hạt mắc-ca. Nhiều khảo sát khác tại các khu vực Tây
Nguyên, Tây Bắc… cũng có kết quả tương tự. Đáng lưu ý, một số địa
phương đã chính thức khuyến cáo nông dân thận trọng khi đầu tư phát
triển “cây tỷ đô”.
Từ 2002, Bộ
NN&PTNN đã tiến hành nhập giống và trồng thử nghiệm mắc-ca ở nhiều địa phương trong cả nước. Ở các khu vực thử nghiệm của Bộ NN&PTNT,
cây mắc ca có khả năng sinh trưởng và phát triển nhưng tỷ lệ đậu trái, sản lượng
trái rất khác nhau. Sản lượng hạt tươi cao nhất vào năm thứ 10 đạt
17,5-21,5kg/cây, tương đương 8-10 kg hạt khô/cây, thấp nhất đạt 9,4-12,4kg/cây,
tương đương 4-5 kg hạt khô/cây. Ở một số nơi cây không có trái. Tây Nguyên
được cho là khu vực có điều kiện thích hợp nhất với kế hoạch phát
triển mắc-ca.
Tuy nhiên, điều mà các nhà hoạch định chính sách vẫn băn khoăn
giống như lo lắng của một nông dân ở Đà Lạt, chính là đầu ra cho mắc-ca.
Theo các chuyên gia, giá cả hạt mắc-ca thành phẩm tại thị trường
Việt Nam mấy năm gần đây “sốt cao” là hiện tượng cục bộ, bất thường.
Mức giá ảo này không phản ánh đúng tình hình thị trường mắc-ca thế
giới. Do đó, nếu căn cứ vào hiện tượng “sốt ảo” để đánh giá tiềm
năng “cây tỷ đô” thì rất dễ đi vào
vết bánh xe đã đổ của nhiều loại cây trồng khác trước đây.
Do vậy, Bộ NN&PTNT mới đây công bố Quy hoạch phát
triển cây mắc ca vùng Tây Bắc và Tây Nguyên đến năm 2020, tiềm năng phát triển
đến năm 2030 với diện tích khá khiêm tốn: 9.940 hec-ta cho năm 2020 và
34.500 hec-ta cho năm 2030. Trong đó chủ yếu là trồng xen vào cây cà phê
đang thoái hóa để dần dần thay thế bớt loại cây này. Bộ NN&PTNT nhấn
mạnh phải xây dựng và đảm bảo các cơ sở để có một thị trường ổn
định cho đầu ra của mắc-ca.
Sự thận trọng lần
này của ngành chức năng, của các nhà khoa học và bản thân người nông
dân với “cây tỷ đô” có lẽ chính là sự cần thiết để không phải trả
thêm những bài học đắt giá khác nữa.
Hữu
Nguyên