Nguyễn Đình Cống
Một trong những nguy hiểm của cuộc đời là bị lừa; hoặc nói cách khác là bị mắc bẫy. Trong cuộc đời, trong lịch sử đã có hàng triệu triệu chiếc bẫy như vậy. Chỉ xin phân tích một trong những cái bẫy mà ông Trịnh Vĩnh Bình đã mắc phải.
Trong quá trình thương lượng về điều khoản của thỏa thuận Singapore , ông Bình đòi được trả lại toàn bộ tài sản đã bị tịch thu. Hai bên nhất trí. Thế nhưng trong văn bản ký kết có câu sau: ”Chính phủ VN sẽ trả lại cho ông Bình toàn bộ tài sản hợp pháp”.
Cái bẫy ở đây là đã thay cụm từ “Toàn bộ tài sản bị tịch thu” bằng cụm từ “toàn bộ tài sản hợp pháp”. Vì không tinh ý và thiếu kinh nghiệm trong việc tránh bị lừa, tránh mắc bẫy nên ông Bình đã ký văn bản. Phía CP VN đã không trả lại cho ông Bình bất kỳ một thứ gì đã tịch thu, viện cớ là ông Bình chưa chứng minh tài sản đó là hợp pháp. Xin đọc một đoạn trong lời tường trình của ông Bình:
“Khi họ đến công ty tôi thì họ ập vào phòng riêng của tôi. Trong đó có mấy cái két sắt, trong đó tôi giữ những đồ cổ do tàu Âu châu chở đồ sành sứ của Trung quốc bị chìm ở hòn Cao, đồ sành sứ do tàu chìm, trong đó họ lấy đi 394 món của tôi. Bên Bộ Tư pháp Việt Nam nói: phần này có thể trả lại nhưng với điều kiện ông phải chứng minh đây là tài sản hợp pháp. Tôi không biết họ có còn nhân tính hay không nữa? Trước khi anh vào nhà tôi, anh muốn lấy một cái chén, một cái ly, một món đồ nào đó thì anh phải chứng minh đó là món đồ phạm pháp, đồ ăn cắp. Còn một khi anh đã lấy đi rồi anh bắt tôi chứng minh là đồ hợp pháp? Đồ trong nhà tôi là đồ hợp pháp. Chứng minh đó là đồ phạm pháp để lấy đi là trách nhiệm của quý anh. Muốn lấy đồ của người khác đi thì cơ quan công quyền phải chứng minh đó là đồ phạm pháp. Tôi không có trách nhiệm phải chứng minh đó là hợp pháp. Quý vị đã thấy lòng tham lam của quan chức Việt Nam như thế nào. Sự vô nhân tính của họ như vậy. Nói đến đây tôi rất là bức xúc. Từ một chuyện nhỏ quý vị suy ra chuyện lớn, họ chiếm đất đai, nhà cửa. Từ đây tôi là một móc xích để tôi cảm thấy là phải kiện chính phủ Việt Nam lần thứ 2!”.
Biết mình đã bị lừa, bị mắc bẫy cài sẵn, không tự gỡ ra được nên ông Bình phải bỏ ra hàng chục triệu đô la thuê luật sư giỏi nhờ gỡ hộ. CP VN cũng phải bỏ ra nhiều chục triệu đô la để thuê luật sư giỏi bảo vệ cái bẫy đã cài. Tòa Trọng tài Quốc tế họp ở Paris lần này là để hai đoàn luật sư thuộc loại giỏi nhất thế giới tranh tụng. Một cái bẫy chỉ có 2 chữ HỢP PHÁP đã làm tiêu tốn của 2 bên nhiều chục triệu đô la và có giá trên một tỷ đô.
N.Đ.C.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét