Trăng khuya giờ này chưa lên. Vẫn lạ lùng với vầng trăng già, trăng hạ tuần, một hai giờ sáng mọc lên le lói giữa trời khuya tịch mịch. Giờ này, những tàu thăm dò dầu khí cùng với những tàu hải giám hai bên đang làm gì? Có rình mò để đối đầu nhau không. Giờ này, mấy ông bự của Trung Cộng vẫn đang ấp ủ những tính toán ma quỷ nào? Giờ này, mấy ông bự của Cộng Sản Việt Nam vẫn mưu đồ đàn áp nhân dân? Lạ lùng là những tiếng nói thiện lương trong tâm hồn họ đều như đã tắt!
Một ông già nhà tu chỉ nghĩ quanh nghĩ quẩn những điếu vớ vẩn vô ích như thế. Chẳng phải chỉ một tháng nay, vụ bãi Tư Chính phía biển Nam Tổ Quốc vỡ ra, mà từ nhiều năm, những chuyện như Formosa, và vô vàn chuyện khác, như những trò tham lam ích kỷ tàn phá dân tộc này!
Chuyện tu tập. Chuyện dòng chuyện Giáo Hội, chuyện bạn bè chuyện con chuyện cháu. Thực ra vẫn nhưng nhức những điều tưởng rất xa xôi, nhưng vẫn như cái lưới vô hình chụp xuống vận mệnh chung mọi người. Kể cả cái chuyện nhỏ nhặt như sử dụng một bao ni lông, giờ cũng khiếp sợ. Tiện lợi quá, nhưng cũng tàn phá ghê gớm quá!
Nguyện cầu Danh Cha cả sáng, Nước Cha hiển ngự, Ý Cha thể hiện, là nguyện cầu cho sự thiện lương, cho lòng thành thật, cho tâm trong lành, cho sự đối xử với nhau thương mến ân cần, được nở hoa trên trái đất và trên quê hương, trên cả những người máu me Đại Hán! Đấy, ông già nhà tu, chỉ ngu ngơ với những thứ viển vông xa lạ như thể!
Lúc nào cũng nghe như trong lòng có ngọn gió. Ngọn gió hoang vu, thổi xuyên qua đủ thứ đủ chuyện của đời, của người, của mình. Ngọn gió thổi muốn đưa tất cả về vùng Lặng Im Miên Viễn. Vẫn ở trong mọi sự. Vẫn rung lên vì mọi sự. Vô lánh mà vô nhiễm. Cho mọi sự bị hút về “cõi” Tịch Mịch Vô Ngôn của Lời Nguyên Thuỷ, của câu Thoại Đầu là khởi điểm của mọi thứ linh tinh chí mẹt trần đời!
Ngọn gió thổi thúc tâm hồn, nhưng sức ì cũng nặng nề ghê gớm lắm. Nhưng đó là bổn phận của mình, là Ý Cha trên đời mình, là sự đóng góp thầm lặng nhưng vớ vẩn của mình, giữa những hoang tàn khắp chốn của quê hương…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét