Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

Kính cẩn vĩnh biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp

Theo thông tin Tuổi Trẻ Online vừa nhận được (đăng tin lúc 20 giờ 50 phút tối 4-10-2013), vào khoảng 18g chiều 4-10, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã từ trần tại Quân y viện 108, hưởng thọ 103 tuổi. Cũng theo Tuổi Trẻ, ngay sau khi Đại tướng qua đời, các hãng thông tấn và báo chí nước ngoài đã có bài viết về Đại tướng, họ gọi ông là vị tướng huyền thoại, thiên tài quân sự.


Cũng ngay trong buổi tối ngày 4-10-2013, hàng loạt các tờ báo lớn trong nước cũng đăng bản tin quan trọng tin này trên bản online kèm theo nhiều tư liệu quý về cuộc đời hoạt động của Đại tướng. 

Các trang thông tin điện tử được xem là "lề trái" cũng đồng loạt đưa tin, bài, hình ảnh và nhiều bài viết xúc động về Đại tướng, ngay từ buổi tối cùng ngày. 


Người cuối cùng của thế hệ làm nên Cách Mạng Tháng Tám  - Đại tướng Võ Nguyên Giáp – đã ra đi!  Một chiến sỹ bất khuất, một vị tướng tài ba như một huyền thoại của một dân tộc mất nước quyết hy sinh tất cả để giành lại đất nước, một người yêu nước nhất mực trung thành với lợi ích quốc gia đã cống hiến đến giờ phút cuối cùng tất cả ý chí và nghị lực của mình cho sự nghiệp cứu nước và dựng nước!


Chưa từng thấy sự kiện nào lại được giới truyền thông trong, ngoài nước kề cả "các lề" đều đồng loạt quan tâm hết mực và đưa tin nhanh chóng, đầy đặn với nhiều chi tiết, hình ảnh, kỷ niệm... về cuộc đời của vị Đại tướng lừng danh thế giới này của Việt Nam.

Riêng báo Đại Đoàn Kết cho tới chiều ngày 5-10-2013 vẫn chưa có một dòng một chữ nào về sự kiện quan trọng không chỉ thu hút hầu như phần lớn sự quan tâm của giới truyền thông toàn hành tinh mà còn là mối quan tâm rất lớn của đông đảo nhân dân, cán bộ, chiến sĩ trong cả nước cũng như của rất nhiều người, nhiều quốc gia trên thế giới. (Bổ sung: đến 17giờ 30 phút chiều 5-10-2013 Đại Đoàn Kết Online mới đăng bài của nhà báo Trần Thanh Phương từ TP. Hồ Chí Minh gởi ra).


Xin trân trọng giới thiệu một số bài viết tiêu biểu về sự kiện lớn này:


Kính cẩn vĩnh biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp

Nguyễn Trung

1





Thế là người cuối cùng của thế hệ làm nên Cách Mạng Tháng Tám  - Đại tướng Võ Nguyên Giáp – đã ra đi! Một chiến sỹ bất khuất, một vị tướng tài ba như một huyền thoại của một dân tộc mất nước quyết hy sinh tất cả để giành lại đất nước, một người yêu nước nhất mực trung thành với lợi ích quốc gia đã cống hiến đến giờ phút cuối cùng tất cả ý chí và nghị lực của mình cho sự nghiệp cứu nước và dựng nước!
Tên tuổi của Đại tướng Võ Nguyên Giáp sẽ mãi mãi gắn liền với những cột mốc, những sự kiện lịch sử đáng ghi nhớ của các chặng đường dân tộc ta đã đi qua suốt bốn cuộc kháng chiến cứu nước chống xâm lược cũng như 38 năm đầu tiên đầy gian truân của sự nghiệp xây dựng và bảo vệ đất nước.
Ai biết được Đại tướng mang đi theo mình về cõi vĩnh hằng những suy nghĩ gì trong tâm thế của Người về thực trạng đất nước hôm nay? Ai biết được!? Ai?…
… Nhất thiết phải triệt để cải cách giáo dục để xây dựng nên cho tổ quốc chúng ta con người tự do của một đất nước tự do!
… Không sáp nhập Hà Tây vào thủ đô Hà Nội!..
… Không được làm bô-xít ở Tây Nguyên!
Chúng ta còn được nghe những gì nữa trong những năm Đại tướng đã nằm trên giường bệnh?
… Mất đoàn kết trong đảng hiện nay (ĐCSVN) là tự mình gây nên!..
Ai còn nghe được gì nữa? Ai hiểu được nỗi lòng của Đại tướng trong những ngày tháng chuẩn bị cho mình về với tổ tiên?!..
Ai?
Ai nghe được gì, hiểu được gì nỗi lòng của Đại tướng xin nói ra cho cả nước biết đi!
Nếu lấy Tuyên Ngôn Độc Lập và Hiến Pháp 1946 làm tiêu chí, thì sự nghiệp Cách Mạng Tháng Tám đến hôm nay vẫn còn dang dở.
Đất nước độc lập thống nhất đến nay đã được 38 năm. Nhưng hôm nay độc lập, chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ quốc gia một lần nước lại đang bị uy hiếp nghiêm trọng. Đã 38 năm, nhưng sự nghiệp công nghiệp hóa – hiện đại hóa đất nước vẫn chưa kết thúc được chặng đường phát triển đầu tiên, càng chưa làm được bao nhiêu cho việc bước vào chặng đường phát triển tiếp theo, cái mốc năm 2020 cơ bản trở thành một nước công nhiệp theo hướng hiện đại hầu như chắc chắn là không tưởng. Trong khi đó đất nước hiện nay lâm vào một cuộc khủng hoảng toàn diện sâu sắc nhất trên tất cả các lĩnh vực kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội kể từ ngày lịch sử 30 Tháng Tư 1975. Hơn bao giờ hết cải cách thể chế chính trị bằng con đường hòa bình là lối thoát, là con đường sống duy nhất! Nhưng cũng hơn bao giờ hết tham nhũng tiêu cực đang tận dụng mọi quyền lực của nó, đang động viên mọi đội quân ăn bám, đang sử dụng mọi vũ khí “chống diễn biến hòa bình” để ngăn chặn bằng được cuộc cải cách này.
Đảng Cộng Sản Việt Nam với tính cách là người nắm trọn vẹn quyền cai trị đất nước là người duy nhất chịu trách nhiệm về thực trạng đất nước hôm nay, đồng thời cũng là người có trách nhiệm ràng buộc phải chủ động thôi thúc nhân dân cả nước đứng lên làm cuộc cải cách thể chế chính trị bằng con đường hòa bình không thể thoái thác này.
38 năm độc lập rồi, nhưng đến hôm nay vẫn chưa trả lời được câu hỏi của Chủ tịch Hồ Chí Minh: Đất nước được độc lập, nhưng nhân dân chưa được tự do, thì độc lập để làm gì?
38 năm độc lập rồi, nhưng đến hôm nay cả nước vẫn chưa bước vào cuộc đấu tranh giành lấy độc lập tự do về tư duy, để vĩnh viễn bước ra khỏi quá khứ của nghèo hèn và lạc hậu, sớm khắc phục tình trạng tụt hậu và lạc lõng với thế giới, để trở thành một dân tộc tự do. Hiển nhiên nhiệm vụ này còn nguyên vẹn ở phía trước. Tự nhận về mình vai trò đội ngũ tiên phong của dân tộc với sự lãnh đạo toàn diện và tuyệt đối, nhưng ĐCSVN hôm nay chưa một lần đặt cuộc đấu tranh giành độc lập tự do về tư duy nhất thiết phải có này lên bàn nghị sự của dân tộc. Trong khi đó cả nước đang chịu sự trấn áp tự do tư duy chưa từng thấy. Điều này cũng có nghĩa tinh thần cốt lõi của Cách Mạng Tháng Tám đang bị chà đạp.
Việc sửa đổi Hiến pháp đang tạo ra cơ hội đưa đất nước đi vào con đường hòa bình cải cách thể chế chính trị. Vận mệnh sống còn và lợi ích thiêng liêng của quốc gia đòi hỏi cả nước – trước hết là ĐCSVN -  nhất thiết phải nắm lấy cơ hội này. Nếu dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 như hiện nay sẽ được thông qua, sẽ đồng nghĩa tiếp tục đảo ngược sự nghiệp của Cách Mạng Tháng Tám…
Xin hãy để cho tâm trí lắng xuống, để cùng nhau thấu hiểu những nỗi đau, lĩnh hội những điều trăn trở của Đại tướng, để thúc giục chính mình phải suy nghĩ, phải hành động!
Xin kính cẩn vĩnh biệt Đại tướng!
Hà nội – Võng Thị, ngày 05-10-2013
Nguyễn Trung

Bloomberg: Đại tướng Võ Nguyên Giáp giúp VN thành 'bạn của tất cả các nước'

(TNO) Truyền thông thế giới lên tiếng ca ngợi Đại tướng Võ Nguyên Giáp khi đưa tin ông từ trần vào ngày 4.10. Đặc biệt, hãng tin Bloomberg cho rằng Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã giúp đất nước Việt Nam thành một quốc gia, một "người bạn của tất cả các nước".

 
Đại tướng Võ Nguyên Giáp - Ảnh: AFP
Bloomberg (Mỹ): sự chuyển mình của Đại tướng Giáp, từ một nhà cách mạng chống đế quốc đến một chính khách cao tuổi được kính trọng phản ánh sự chuyển mình của Việt Nam, từ một đất nước "ít ai biết đến" sang chính sách "người bạn của tất cả các nước".
Vào năm 1995, Việt Nam đã tái thiết lập quan hệ ngoại giao với Mỹ. Nước Mỹ giờ đây là thị trường hàng đầu cho hàng xuất khẩu của Việt Nam.
Tờ New York Times (Mỹ): Ông là một người rất lôi cuốn và hoạt bát, một nhà quân sự uyên bác và một người theo chủ nghĩa dân tộc quyết liệt. Ông có thể dùng sức hút của bản thân để lên tinh thần cho quân đội, làm bùng cháy trong họ sự sẵn sàng cống hiến cho đất nước.
Những người hâm mộ ông đặt ông ngang hàng với MacArthur, Rommel và những chỉ huy quân sự vĩ đại khác của thế kỷ 20.
Tờ The Washington Post (Mỹ): Đại tướng Võ Nguyên Giáp là “bậc thầy quân sự người Việt Nam”.
Cùng với lãnh tụ Cộng sản Việt Nam Hồ Chí Minh, người từ trần năm 1969, và cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng, người từ trần năm 2000, Đại tướng Giáp được tôn kính như là một trong những nhà lập quốc ở quê hương ông.
Với các học giả quân sự trên toàn thế giới, ông là một trong những nhà thực hành chiến tranh du kích cách mạng hiện đại hàng đầu. 

Vì sao tôi viết " Tướng Giáp trong tôi"?

Ngô Minh  

Theo blog NM

Tướng giáp trong tôi là cuốn truyện ký tôi viết riêng về Đại tướng Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp, Người anh cả của Quân dội nhân dân Việt Nam, do nhà xuất bản Thuận Hóa ấn hành tháng 6/2013. Từ năm 1995, sau Đaị hội Nhà văn Việt Nam lần thứ V, tôi bắt đầu viết hàng chục bài về Đại tướng. Khi thì một truyện lý, ghi chép, khi thì bài thơ, hay bài giới thiệu trường ca đầu tiên về Tướng Giáp của Hoàng Bình Trọng, bài bình về hai câu thơ cách tân của nhà thơ Bút Tre :Hoan hô Đại tướng Võ Nguyên / Giáp ta thắng trận Điên Biên trở về…”, hay vai trò của Đại tướng là linh hồn của Đường Hồ Chí Minh trên biển.v.v..Tôi là người khái tính, không quen viết những cái ngoài mình. Tôi chưa bao giờ làm thơ ca ngợi bất cứ một vị lãnh tụ Việt Nam nào ngoài Đại tướng Võ Nguyên Giáp.  Sau tết âm lịch Quý Tỵ, tôi bỗng có linh cảm Đại tướng sẽ đi xa mãi mãi không biết lúc nào, vì ông đã 103 tuổi, đại thượng thọ, vị tướng còn sống duy nhất trong 50 vị tướng thiên tài mọi thời đại của nhân loại , đã nằm Bệnh viện quân y 108 suốt mấy năm nay. Vì thế tôi đã sửa chữa, nâng cấp các bài viết, thơ, tập hợp lại thành cuốn sách Tướng Giáp trong tôi. Lúc đầu tôi lấy tên sách là Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong tôi, nhưng như thế nghe khách sáo quá. Thực tình thì tôi đã  hai lần gặp Đại tướng, đã đến thăm nhà, chụp ảnh chung với Đại tướng và đã đọc thơ cho ông nghe. Tôi coi Đại tướng như một người Chú (đại tướng thua ba tôi 2 tuổi), hơn nữa tôi là một người lính của ông , nên lấy tên sách Tướng Giáp trong tôi sẽ gần gụi, thân mật hơn. Cuốn sách này đã được giới thiệu kỹ trên 2 blog Quà tặng xứ mưa : ngominh.vnweblogs.com và ngominhblog.wo rdpres.com trong tháng 6 và tháng 7-2013

         Trong nhận thức của tôi, nước Việt Nam thế kỷ XX có nhiều biến cố và nhân vật quan trọng góp phần làm nên diện mạo lịch sử đất nước và ảnh hưởng đến cả lịch sử thế giới. Nhưng rồi tất cả sẽ chỉ còn trong ghi chép lịch sử, đối với tôi, chỉ có hai con người vĩ đại sống mãi, không chỉ trong sách vở mà cả trong lòng người dân Việt Nam và thế giới. Đó là Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Điều đó rất nhiều nhà sử học uyên bác, học giả lớn của thế giới khẳng định, mặc dù có nhiều người trong họ nhiều năm là người đối địch với hai nhân vật vĩ đại trên. Nhận thức đó tôi đã trình bày rõ trong Lời thưa đầu sách và đã được biên tập viên và Tổng biên tập NXB Thuận Hóa đồng tình.

 Tôi biết, đối với Đại tướng Võ Nguyên Giáp có những lúc bị những thế lực cực đoan trong lãnh Đảng Cộng sản cô lập, mưu toan loại ông  ra khỏi vai trò Tổng tư lệnh Quân đội Nhân dân Việt Nam để họ điều khiển cuộc chiến theo ý mình, như cuộc Tổng tấn công Mậu Thân năm 1968. Nhưng tất cả họ đã thất bại. Cuối cùng Cuộc Tổng tấn công Đại thắng mùa Xuân 1975 vẫn phải do Đại tướng Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp chỉ huy. Mệnh lệnh nổi tiếng nhất của ông chỉ đạo Chiến dịch Hồ Chí Minh là “Thần tốc, thần tốc hơn nữa, táo bạo, táo bạo hơn nữa, xốc tới, quyết chiến, quyết thắng, giải phóng miền nam, thống nhất đất nước”.  Sau năm 1975, họ còn bày ra cả vụ án “Năm Châu- Sáu Sứ” để mưu triệt hại ông, loại ông ra khởi guồng máy chính trị đất nước . Họ cho ông là người phản quốc , làm tay sai cho thực dân Pháp. Những tháng ngày đó, tôi cứ tự hỏi: Một vị Tổng tư lệnh đã chỉ huy quân đội đánh thắng cả hai đế quốc sừng sỏ là Pháp và Mỹ, sao lại là tay sai cho chúng được ? Thậm vô lý. Điều tệ hại là những người mưu hãm hại Đại tướng đều là những người lính xưa,dưới trướng của ông . Nhưng rồi mọi việc cũng được sáng tỏ đôi phần và những kẻ mưu hại ông một lần nữa thất bại . Giá mà lãnh đạo đảng Công sản các khóa sau này, xét lại vụ án này cho rõ trắng đen như thư của Đại tướng đề nghị mấy lần lúc sinh thời thì minh bạch biết bao nhiêu.

 Trong tập sách Một trăm ngày vượt Trường Sơn, viết về những ngày vượt trường Sơn vào Nam đánh giặc của tôi, tôi đã xúc động viết một đoạn về Tướng Giáp khi gặp một bức hình của Đại tướng dán ở một binh trạm. Đó là tấm hình Đại tướng ngồi võng đung đưa trên đường Trường Sơn khi vào thị sát để chỉ huy chiến dịch Đường 9- Lan Lào năm 1970. Vì vậy trong tập sách đó tôi  về Đại tướng; “Say này, đọc tài liệu tôi mới biết chính Đại tướng Võ Nguyên Giáp là tác giả của Nghị quyết 15 trình  Bộ Chính Trị về  tiến hành đấu tranh quân sự chính trị để giải  phóng miền Nam năm 1960; cũng chính Đại tướng đề xuất với Bác Hồ  mở đường Hồ Chí Minh với việc thành lập “Đoàn vận tải quân sự Quang Trung”, tiền thân của Binh Đoàn 559 và cử ông Võ Bẩm, là cán bộ quân sự trưởng thành ở chiến trường Liên khu 5, đã từng vượt Trường Sơn thời chống Pháp, làm đoàn trưởng. Đại tướng cũng là người ra lệnh  mở đường vận tải trên biển từ năm 1960, mà sau này thường gọi “Đường Hồ Chí Minh trên biển”, chính Đại tướng sau chuyến đi thị  sát chiến trường  vùng Nam Khu Bốn năm 1969 bằng  máy bay trực thăng , đã quyết định mở đường lên Tây Trường Sơn và sử dụng cả ô tô để vận tải, nhằm đưa nhanh hàng đến với các chiến trường miền Nam.  Hồi mới giải phóng tôi rất ngạc nhiên khi đọc  sách “Đại thắng mùa Xuân” của tướng Văn Tiến Dũng không thấy dòng nào nói về về Đại tướng Võ Nguyên Giáp cả. Năm năm 2000, đọc  sách Đại thắng mùa xuân ở Tổng hành dinhcủa Đại tướng Võ Nguyễn Giáp, mới hay tướng Giáp là người Tổng chỉ huy toàn bộ cuộc tổng tiến công mùa Xuân năm 1975. Năm 1975, ông đã tán thành ý kiến đề xuất của Trung tướng Hoàng Minh Thảo chọn địa bàn Nam Tây Nguyên làm hướng tấn công chiến lược và cử Đại tướng Văn Tiến Dũng vào Nam để đánh đòn “điểm huyệt” Buôn Ma Thuột . Đại tướng đã đề xuất Bộ Chính trị quyết định mở Chiến dịch Hồ Chí Minh và cử Đại tướng Văn Tiến Dũng làm Tư lệnh, các tướng Lê Trọng Tấn,Lê Đức AnhTrần Văn Trà làm Phó Tư lệnh, chỉ huy 5 cánh quân  gồm  20 sư đoàn giải phóng Sài Gòn. Võ Nguyên Giáp hết lòng yêu thương chiến sĩ và không ít lần Người đã khóc trước thương vong của bộ đội, nhân dân trong chiến tranh. Thượng tướng Trần Văn Trà viết rằng :” Đại tướng Võ Nguyên Giáp là người tiếc đến từng giọt máu của lính”. Bởi ông đã từng khóc người cha Võ Quang Nghiêm bị bọn Pháp  đày đoạ đến chết ở nhà lao Thừa Phủ, Huế, vì  ông không chịu khuyên con trai của mình về cộng tác với bọn thực dân xâm lược . Ông đã từng khóc thương người vợ Nguyên Thị Minh Thái  bị  giặc Pháp bắn chết  bỏ lại đứa con  mới mười tháng tuổi. Ông có những  nỗi đau mất  mát lớn như rất nhiều gia đình Việt Nam, nên ông hiểu nỗi đau của  người lính. Đó là chất người rất đậm đặc trong tâm hồn  đại tướng. Đó là sự thật lịch sử mà không  có  bất cứ ai xoá mờ được. Theo hồi ức của tướng  Lê Trọng Tấn, tháng 3- 1975, sau khi  ở Buôn Ma Thuột giặc bị thất thủ ,  Nguyễn Văn Thiệu tuyên bố quyết  tử thủ ở Đà Nẵng. Đại tướng Võ Nguyên Giáp  đã ra lệnh cho Trung tướng Lê Trọng Tấn phải gấp rút giải phóng Đà Nẵng trong 3 ngày, không cần chờ chiến dịch tấn công Huế thắng lợi. Vì nếu kéo dài , địch co cụm sẽ gây tổn thất lớn cho chiến sĩ ta. Trung tướng Lê Trọng Tấn  giải trình là đánh 3 ngày rất khó, Võ Nguyên Giáp đã “nổi giận”. Tướng Lê Trọng Tấn kể lại:” Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời binh nghiệp tôi thấy anh Văn nổi giận với tôi ”. Và Đà Nẵng đã được giải phóng chưa tới 3 ngày . Ông dặn các tướng lĩnh dưới quyền :” Một người chỉ huy giỏi là một người đánh thắng kẻ thù nhưng ta thương vong thấp nhất, đổ xương máu ít nhất. Sinh mạng của con người là vô giá và không gì có thể bù đắp được nỗi đau mất mát trong chiến tranh”, Đại tướng tâm sự với hoạ sĩ Cù Huy Hà Vũ khi hoạ sĩ vẽ chân dung cho mình rằng :”   Tựu trung lại là phải giành thắng lợi tối đa với xương máu tối thiểu. Tôi là Võ nhưng lại là Văn vì tôi thương người, thương anh em chiến sĩ lắm”. Vâng, Võ mà Văn. “Anh Văn” là cái tên thân mật của Đại tướng mà quân và  dân cả nước thường trìu mến gọi.“Văn” . Văn tức là “Nhân văn” - Đó là  cội nguồn của Thiên tài quân sự Võ Nguyên Giáp !

         Qua các binh Trạm Trường Sơn  bộ đội thường nhắc  đến những câu nói nổi tiếng của tướng Giáp “ đánh địch mà đi, mở đường mà tiến” . Võ Nguyên Giáp là một vĩ nhân, một thiên tài quân sự không chỉ của Việt Nam mà của cả thế giới trong mọi thời đại, nên không thế lực nào  che mờ được hình ảnh vị Tổng Tư lệnh trong lòng nhân dân. Mỗi người lính như tôi luôn ngưỡng mộ Đại tướng. Tôi coi bức ảnh Đại tướng thăm bộ đội Trường Sơn là một niềm an ủi lớn đối với những người vượt Trường Sơn một thời . Võ Nguyên Giáp thiên tài , từng đánh bại hàng chục đại tướng của Pháp và Mỹ, chưa kể đám tướng  lĩnh quân đội Sài Gòn và trung với nước như thế, sao lại một thời có kẻ mưu xoá tên ông, hình ảnh ông khỏi lịch sử ?. Có lúc ông không còn được tin dùng. Có lần ở Huế, không hiểu được lệnh ai, một tay tự xưng  là nhà văn quân đội từ Hà Nội  vào và được tỉnh  tổ chức tập trung hàng trăm cán bộ cốt cán ( cả đương chức cả về hưu)  để cho hắn  nói xấu đại tướng Võ Nguyển Giáp suốt buổi liền, gây xôn xao trong dư luận  nhân dân. Trong dân gian lúc đó có câu ca dao “ Nhà thơ làm kinh tế, thống chế đi đặt  vòng”.  Đó là chuyện bi hài và đau xót của dân tộc trong thời tao loạn. Những lúc như thế Đại tướng  Võ Nguyên Giáp vẫn ung dung bình tĩnh, đặt  quyền lợi của Đất nước và của Đảng lên trên hết.  Nhưng Đại tướng là Tổng tư lệnh của lòng dân. Mà nhân dân chính là chủ nhân của lịch sử. Cỏ làm sao che được mặt trời !”. Cứ đọc sách Bên thắng cuộc của nhà báo Huy Đức ( Phần 2: Quyền Bính, chương 15) thì sẽ rõ hơn những điều tôi đã viết.

   Thế mà , ngay cả  sau này, năm 2010, trong lễ Kỷ niệm 50 năm ngày mở đường Hồ Chí Minh trên biển, trong báo cáo tổng kết lịch sử của Bộ Tư lệnh hải Quân không  một lần nhắc đến tên Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Cả cuốn sách Huyền thoại tàu không số của nhà văn Đình Kính viết theo đơn đặt hàng của Bộ tư lệnh Quân chủng Hải quân cũng không có một dòng nói về  Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Có lẽ nhà văn khả kính mà tôi rất nể trọng này đã viết theo ý của người đặt hàng chăng ? Vì việc đó mà trong  cuốn sách Cổ tích tàu không số ( NXB Hội Nhà văn năm 2011),  tôi đã có hai chương viết về vai trò của Đại tướng Tổng tư lệnh tối cao. Đó là  chương Linh hồn của đoàn tàu không số và chương Giải phóng Trường Sa. Rõ ràng không có Võ Nguyên Giáp thì không thể có thắng lợi vang dội của những con tàu không số bí mật vận chuyển vũ khi vào Nam trên biển Đông. Cũng không thể có việc nhanh chóng giải phóng quần đảo Trường Sa trước con mặt thèm khát của giặc ngoại bang.  Tư tưởng và đánh giá của tôi về Đại tướng đã được NXB Hội Nhà văn đồng thuận .

  Sau này làm sách Tướng Giáp trong tôi, tôi cũng đưa lại hai chương này vào sách để cho người đọc hiểu rõ hơn về sự thiên tài của vị tướng kiệt xuất của dân tộc. Cho đến hôm nay, đã 4 tháng sau khi phát hành, kể cả Cục xuất bản của Bộ Văn hóa-TT-DL qua thẩm định, không ai có ý kiến gì về những nhận định, đánh giá chủ quan của tôi về Đại tướng Tổng Tư lệnh tối cao Võ Nguyên Giáp. Mới hay, viết sách là để nói lên sự thật lịch sử, chứ không phải để “đánh bóng danh tiếng”. Tôi đã cho ấn hành cuốn Tướng Giáp trong tôi với mục đích tối hậu đó.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét