Hầu hết nhà báo chống tiêu cực là phanh phui tiêu cực ngoài xã hội, thuộc các cơ quan nhà nước cũng như một số tổ chức khác. Còn quá hiếm nhà báo chống tiêu cực ngay trong nội bộ cơ quan báo chí. Phải chăng trong cơ quan báo chí không có tiêu cực?
Bá Tân
Chống
tiêu cực đang là công việc của toàn xã hội, của mọi công dân.
Sự
tồn vong của chế độ đang bị đe dọa nghiêm trọng bởi tiêu cực diễn ra tràn lan
trên mọi lĩnh vực, mọi địa bàn.
Tiêu
cực nói chung và tham nhũng nói riêng không những không giảm mà còn có chiều
hướng gia tăng.
Không
thể nhắm mắt làm ngơ, nhiều công dân đã dũng cảm đứng ra chống tiêu cực. Phần
lớn vụ việc tiêu cực bị đưa ra ánh sáng do quần chúng phát giác, tố cáo.
Báo
chí là một trong những công cụ đắc lực tham gia chống tiêu cực. Nhiều nhà báo
và không ít tòa soạn đã phanh phui nhiều vụ tiêu cực, kể cả những vụ án nghiêm
trọng.
Báo
chí thời nay, nếu không tham gia chống tiêu cực, khác nào tự cô lập và chỉ có
thể tồn tại ở bên kia thế giới.
Nhiều
nhà báo đã chấp nhận dấn thân chống tiêu cực, cho dù biết trước sẽ phải gánh
chịu thương tổn.
Hầu
hết nhà báo chống tiêu cực là phanh phui tiêu cực ngoài xã hội, thuộc các cơ
quan nhà nước cũng như một số tổ chức khác.
Còn quá hiếm nhà báo chống tiêu cực ngay trong nội bộ cơ quan báo
chí.
Phải
chăng trong cơ quan báo chí không có tiêu cực? Thực ra với nhà báo, chống tiêu
cực là công việc khó khăn và nguy hiểm, chống tiêu cực trong nội bộ cơ quan báo
chí càng khó khăn hơn.
Xét
về tiêu chí nhà báo chống tiêu cực trong nội bộ cơ quan báo chí, từ trước đến
nay, không có tờ báo nào sánh được với báo Đại Đoàn Kết.
Tại
báo Đại Đoàn Kết, liên tục nhiều năm, có 3 nhà báo đứng ra chống tiêu cực phát
sinh trong nội bộ cơ quan, trước hết thuộc về người đứng đầu.
Báo
Đại Đoàn Kết cũng là cơ quan báo chí đầu tiên ở Việt Nam có 3 nhà báo khởi kiện tổng
biên tập.
Dám
đứng lên chống tiêu cực của người đứng đầu cơ quan như 3 nhà báo ở báo Đại Đoàn
Kết quả là hiếm có, vô cùng hiếm từ trước đến nay.
Khi
viết lịch sử báo chí đương đại của Việt Nam , không nên bỏ qua sự kiên này.
Sự kiện lịch sử, theo đúng nghĩa của nó, phải là vấn đề thật sự nổi bật, kể cả
tích cực cũng như tiêu cực.
Trong
nhiều trường hợp, chống tiêu cực trong nội bộ gần như đồng nghĩa với cấp dưới
chống cấp trên.Tại báo Đại Đoàn Kết hoàn toàn đúng như vậy. Không phải chống
lại quyền hạn của người đứng đầu. Ba nhà báo ở báo Đại Đoàn Kết đã kiên trì
chống lại những việc làm sai trái của ông
Đinh Đức Lập, nguyên tổng biên tập báo Đại Đoàn Kết.
Chống
tiêu cực trong nội bộ cơ quan, nhất là chống lại những việc làm sai trái của
người đứng đầu, khó tránh khỏi tai họa. Biết trước như vậy, 3 nhà báo ở báo Đại
Đoàn Kết không hề nao núng. Nguyên tổng biên tập báo Đại Đoàn Kết, Đinh Đức
Lập, dùng hết các chiêu trù dập nhưng 3
nhà báo vẫn theo đuổi đến cùng cuộc chiến chống tiêu cực. Quả thật hiếm có,
thậm chí chưa có nhà báo nào quyết liệt chống tiêu cực trong nội bộ cơ quan báo
chí như 3 nhà báo ở báo Đại Đoàn
Trước
khi thôi giữ chức tổng biên tập báo Đại Đoàn Kết, ông Đinh Đức Lập bị xử lí kỉ luật cả về Đảng và chính quyền.
Sai phạm của ông Đinh Đức Lập được phanh phui từ đơn tổ cáo của 3 nhà báo, tuy
nhiên mức độ xử lí chưa tương xứng với sai phạm của Đinh Đức Lập. Sự dung túng
của cơ quan chủ quản trở thành một trong những nguồn mạch làm gia tăng sai phạm
của Đinh Đức Lập.
Chắc
rằng chưa có và sẽ không có người đứng đầu một tờ báo để lại những sai phạm
nghiêm trọng từ lúc đầu cho đến những ngày cuối như Đinh Đức Lập. Ngay từ đầu,
khi đưa Đinh Đức Lập về làm lãnh đạo báo Đại Đoàn Kết đã vi phạm nghiêm trọng
quyết đinh 75 của ban bí thư.
Hơn
1 tháng trước khi thôi giữ chức tổng biên tập báo Đại Đoàn Kết, ông Đinh Đức
Lập cố ý khai gian nhận giải thưởng báo chí quốc gia, hội nhà báo Việt Nam phải
ra quyết định thu hồi giải thưởng.
Chỉ
nhắc lại 2 sự kiện “ để đời” của Đinh Đức Lập, càng chứng tỏ 3 nhà báo ở báo
Đại Đoàn Kết kiên trì và quyết liệt chống tiêu cực đối với Đinh Đức Lập là hoàn
toàn đúng.
Quá
ít nhà báo dũng cảm chống cảm chống tiêu cực trong nội bộ cơ quan báo chí như ở
báo Đại Đoàn Kết. Tại sao như vậy.
Phải
chăng hầu hết cơ quan báo chí đều trong sáng, không có tiêu cực. Nếu vậy thì
tuyệt vời. Đó là hiện thực hay chỉ là mơ ước.
Phải
chăng số đông nhà báo chỉ dũng cảm chống tiêu cực ngoài xã hội, nhưng lại trở
nên nhút nhát khi đối diện với tiêu cực phát sinh trong nội bộ cơ quan. Điều
này là giả định, hay là thực tế đang tồn tại trong cuộc sống.
Hùng
hổ nơi khác nhưng đứng trước người nắm quyền lực của cơ quan lại trở thành con
sứa, thấy sai không dám lên án, thấy đúng không dám bảo vệ. Với những ai như
thế, kể cả người làm báo, sẽ không dám chống tiêu cực trong nội bộ cơ quan.
Các
cơ qun báo chí phải thật sự trong sạch để từ đó tham gia tạo ra lành mạnh của
xã hội. Nếu cơ quan báo chí phát sinh
tiêu cực liên quan người đứng đầu, nội bộ cần phải có những người dũng cảm đấu
tranh quyết liệt như ở báo Đại Đoàn Kết.
Nhặt
rác nơi công cộng là việc nên làm, góp phần làm cho môi trường trong sạch. Biết trong nhà có rác mà không chịu quét, để
rác thêm chồng chất bốc mùi tanh hôi, việc đó là không thể chấp nhận.
Hóa
ra hành vi nhặt rác nơi công cộng trong khi bỏ bê đầy rác thối trong nhà cũng
chỉ là để biễu diễn mang tính hình thức mà thôi hay sao?
Tác giả gởi bài tới blog Hữu Nguyên
Đinh Đức Lập dám càn rỡ như vậy là vì lý do gì? chắc chắn là có người chống đỡ sau lưng anh ta. Cái ô đó giờ vẫn còn tại vị dù đã bị tố cáo và phanh phui nhiều tiêu cực, sai trái. Nếu Uỷ Ban Kiểm tra trung ương nghiêm minh, cái ô đỡ này đã phải bị khai trừ Đảng và cách chức rồi
Trả lờiXóaVụ cháy phòng làm việc của ông phó chủ tịch kiêm tổng thư kí Ủy ban mặt trận tổ quốc trung ương rùm beng một chập rôi im re. Vậy ra nguyên do gây cháy là do cúng bái - tàn nhang, đổ đèn cày... được mặc nhiên công nhận. Phòng làm việc của một quan chức chóp bu cộng sản vô thần lại có bàn thờ không gây thắc mắc, bởi có cơ quan nào dưới chính thể xã hội chủ nghĩa này lại không có bàn thờ cũng bái cầu tài, cầu tai qua nạn khỏi, nghĩa là hối lộ thần linh để phát tài, phát lộc, thăng tiến, để không bị phanh phui, chịu tội.
Trả lờiXóaMột khi đã hối lộ ảo thần linh thì tham nhũng thực là lẽ tự nhiên. Và báo chí ăn theo cũng là cái lẽ tụ nhiên