Người dân
ngày càng lo ngại và đặc biệt quan tâm tới vấn nạn tham nhũng đang có xu hướng
gia tăng trong bộ máy hành chính công. Trong khi, chất lượng huy động sự tham
gia của người dân vào đời sống chính trị và công cuộc phát triển ở địa phương
thì lại đang giảm sút. Đó là một trong những kết luận đáng quan tâm của Báo cáo
Chỉ số hiệu quả quản trị và hành chính công cấp tỉnh ở Việt Nam (PAPI), do
Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Trung tâm Nghiên cứu Phát triển và Hỗ trợ Cộng đồng
(CECODES) và Chương trình Phát triển Liên hiệp quốc (UNDP) đồng thực
hiện, được công bố sau khi khảo sát hơn 13.500 người trên toàn quốc
trong năm 2014.
Theo PAPI, so với kết quả khảo
sát năm 2011 thì mức độ cải thiện kiểm soát tham nhũng nhũng ở cấp tỉnh đang
chậm lại. Phần lớn người dân cho rằng không có dấu hiệu tiến bộ nào trong chỉ
số nội dung kiểm soát tham nhũng năm 2014. Điều đáng lưu ý là dường như khả năng chịu
đựng “chung sống với tham nhũng” của người dân lại đang gia tăng. Chỉ có một tỷ lệ rất nhỏ (khoảng 3%) số người
đã từng bị cán bộ, công chức vòi vĩnh, đòi hối lộ dám tố cáo các hành vi đó. Thậm chí ở nhiều nơi có tới 100% số người dân được hỏi
sau khi bị vòi vĩnh, đòi đưa hối lộ đã không dám tố cáo các cán bộ, công chức
có hành vi đó. Phần lớn lý do được đưa ra để giải thích là có tố cáo tham nhũng
thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì. Ngược lại còn chuốc lấy phiền phức,
nguy hiểm và có nhiều nguy cơ bị trù dập, trả thù. Sự giỏi chịu đựng với tham
nhũng của người dân được biểu hiện cụ thể qua việc họ ngày càng chấp nhận chi nhiều
tiền hơn. Năm 2014, khi bị vòi vĩnh với số tiền từ 8 triệu đồng trở lên thì họ
mới bắt đầu có phản ứng (khảo sát năm 2011 là 5,5 triệu đồng). Kết quả khảo sát
cũng dẫn chứng khả năng đặc biệt giỏi chịu đựng của người dân Lào Cai khi họ chỉ bắt đầu tố cáo hành vi vòi
vĩnh của cán bộ công chức với số tiền từ 16,82 triệu đồng.
Bản chất của tham nhũng là
giấu mặt và phức tạp. Do đó, không thể chỉ đơn thuần dựa vào bộ máy nhà nước để
phòng chống tham nhũng. Người dân vừa là nạn nhân nhưng đồng thời cũng có phần
trách nhiệm trong việc hình thành các hành vi tham nhũng của cán bộ công chức.
Tăng cường sự tham gia của người dân vào công tác phòng chống tham nhũng là một
trong những phương pháp hiệu quả nhất. Cần nhớ rằng, phần lớn các vụ việc tham
nhũng bị phát hiện, phanh phui và xử lý trong thời gian qua đều từ các thông
tin tố cáo của người dân và phản ánh của báo chí. Tình trạng tham nhũng ngày
càng trầm trọng, không phải dân không biết. Đáng quan ngại là người dân biết
nhiều thông tin về tham nhũng, nhưng ngày càng phải chấp nhận, giỏi chịu đựng và
ngại tố cáo hành vi tham nhũng hơn.
Thực tế cho thấy, người dân ngại tố cáo tham nhũng vì
ngày càng nhận ra hiệu quả “bôi trơn” của hành vi tham nhũng để được việc cho
mình một cách nhong chóng. Mặt khác, việc xử lý hành vi tham nhũng trong thời
gian qua của các cơ quan chức năng còn mang tính hình thức, qua loa, chiếu lệ
nên ngày càng làm mất lòng tin của người dân khi quyết định đấu tranh với tham
nhũng. Không ít người nghĩ rằng có tố cáo cũng không được cơ quan chức năng giải
quyết tới nơi tới chốn. Không ít trường hợp còn có hiện tượng bao che, nễ nang,
thiếu kiên quyết trong xử lý cán bộ tham nhũng. Trong khi người tố cáo tham
nhũng thì lại phải gánh chịu nhiều hậu quả, thiệt hại nặng nề về vật chất lẫn
tinh thần. Rất nhiều người tố cáo tham nhũng bị trả thù, bị trù dập tới mất việc
làm, bị hành hung, mất an toàn trong cuộc sống. Người dân không còn cách mào
khác hơn là buộc phải tăng cường sức chịu đựng để chung sống với tham nhũng. Vì
thực tế đau thương đã chỉ ra cho họ kinh nghiệm xương máu rằng có tố cáo tham
nhũng cũng chẳng giải quyết được gì mà còn rước họa vào thân, làm vạ lây tới
gia đình, bè bạn.
Pháp luật Việt
Nam hiện hành có khá đầy đủ các điều khoản quy định về việc bảo vệ người tố cáo
cũng như người thân, gia đình nhằm giúp họ cảm thấy an toàn trong cuộc đấu
tranh không cân sức với tham nhũng. Cần nhớ rằng, đối tượng của hành vi tham
nhũng thường là những cán bộ có chức có quyền, có kiến thức pháp luật nhất định
và nhất là có quan hệ chằng chịt, phức tạp tạo thành những nhóm lợi ích để che
chắn, bảo kê cho nhau. Trong khi, từ quy định của pháp luật về việc bảo vệ người
tố cáo tới thực tế hiện còn đang có khoảng cách khá xa khiến cho người dân yếu
thế chưa thực sự yên tâm khi quyết định tố cáo tham nhũng.
Các nhà nghiên cứu đều cho rằng để tạo lập lòng tin với
người dân, khuyến khích họ mạnh dạn tố cáo, tham gia tích cực vào công cuộc
phòng chống tham nhũng cần phải xây dựng cơ chế hiệu quả trong việc bảo vệ người
tố cáo và minh bạch thông tin. Đồng thời các cơ quan chức năng cũng cần phải
làm tròn trách nhiệm, kiên quyết làm tới nơi tới chốn trong việc ngăn chận và xử
lý các vụ tham nhũng cũng như cán bộ công chức có hành vi tham nhũng bị tố cáo.
Thực hiện tốt việc bảo vệ người tố cáo tham nhũng có tác dụng trực tiếp đến vai
trò, sự tham gia của người dân nói chung. Đặc biệt là của những cán bộ, công
nhân viên chức trong chính cơ quan, đơn vị có tham nhũng. Nếu các định chế pháp
lý về việc khuyến khích người dân tham
gia phòng chống tham nhũng không đi vào cuộc sống, không làm cho người tố cáo
tham nhũng thấy tự tin, yên tâm và tự hào vì sự góp phần công sức của mình vào
cuộc chiến đấu chống “giặc nội xâm” thì trong nhiều trường hợp, qua thời gian sẽ
triệt tiêu dần dần động lực, ý thức tham gia phòng chống tham nhũng của người
dân. Khi người dân ngày càng trở nên giỏi chịu đựng hơn với tham nhũng như xu
thế mà PAPI vừa cảnh báo trong kết quả khảo sát trên đây thì thật đáng lo ngại
cho mục tiêu ngăn chận và đẩy lùi được quốc nạn tham nhũng.
Lâu rồi người dân xem tham nhũng là câu chuyện hàng ngày của họ,việc chống tham nhũng không phải là của họ nữa rồi họ không còn la ó phản đối nữa mà chấp nhận sống chung với tham nhũng, nhưng sống chung với bảo, sống chung với lủ,
Trả lờiXóa