Bá Tân
Tôi luôn lưu giữ sâu nặng triết lý sống của một hiền triết: tuổi thọ con người không tính bằng năm tháng sống, mà tính bằng khối lượng và giá trị công việc. Theo “công thức” chí lý ấy, với bậc tài hoa Nguyễn Trọng Tạo, dù ra đi ở tuổi 72, Anh xứng đáng có tuổi thọ trên cả bách niên trong lòng hàng triệu người giàu cung bậc thổn thức cái đẹp, cái hay của thơ ca, nhạc, họa mang thương hiệu Nguyễn Trọng Tạo.
Người ta có nhiều nơi để đến, nhưng chỉ có một chốn để về. Nguyễn Trọng Tạo có quá nhiều nơi để đến, nơi nào cũng hân hoan mỗi dịp được đón Anh đến thăm, nghe Anh nói chuyện, đọc thơ...Nơi chốn Anh về là xứ Nghệ-nơi không chỉ lọt lòng từ mẹ sinh ra, mà còn là miền quê văn hóa đặc sắc hun đúc tạo dựng hồn cốt âm hưởng, phong cách vừa riêng biệt như đỉnh núi Đại Huệ, vừa hòa đồng thiện cảm như dòng sông quê.
Với xứ Nghệ, Nguyễn Trọng Tạo thừa xứng đáng là một danh nhân. Chưa một lần thề thốt thế nọ, thế kia nhưng, suốt cả cuộc đời, bằng những sản phẩm văn hóa để đời, Anh rút ruột nhả tơ để cho xứ Nghệ được tôn vinh. Cách sống, cá tính, dấu ấn tác phẩm của Anh luôn đậm chất Nghệ. Chưa hẳn xứ Nghệ lấy tên Anh đặt tên một con đường, nhưng trong lòng hàng triệu người xứ Nghệ, kể cả thế hệ mai sau, có hẳn một đại lộ lung linh ngời sáng mang tên Nguyễn Trọng Tạo.
Ngày Anh ra đi, trời se lạnh, mưa lất phất. Lòng người cũng vậy, triệu triệu người tiếc nuối, kể từ đây không còn được gặp người của công chúng, nhà thơ-nhạc sỹ tài hoa Nguyễn Trọng Tạo.
Xứ Nghệ mất đi một danh nhân. Tre già măng mọc là quy luật của tự nhiên và xã hội. Biết vậy nhưng đến bao giờ, chờ đợi đến lúc nào, xứ Nghệ mới có được danh nhân như Nguyễn Trọng Tạo.
Bá Tân
(Tác giả gởi bài cho chủ blog)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét