Khi
các Bộ vẫn còn đùn đẩy trách nhiệm về việc quản lý, giám sát
“những con voi trong phòng khách” thì người dân vẫn còn phải tiếp tục
chịu thiệt. Trong khi buộc phải ngồi chờ và chịu thiệt, người dân hãy
cố gắng trở thành “người tiêu dùng thông minh”.
Chỉ cần một “con voi
trong phòng khách” của hai bộ Công Thương và Tài Chính đã kịp “móc
túi” người dân hơn 3.500 tỷ đồng tiền thuế xăng dầu vô lý. Trong khi
hai bộ này vẫn còn đang tiếp tục cãi nhau về trách nhiệm quản lý của họ, thì người dân vẫn còn
tiếp tục bị “móc túi” tiền tỷ mỗi ngày. Chẳng có ai nóng ruột, kể
cả những “người tiêu dùng thông minh”. Vì trong trường hợp này, “người
tiêu dùng thông minh nhất” cũng phải bó tay. Không thể từ chối việc
đổ xăng vào xe cá nhân để đi làm. Vì nếu chọn xe buýt, hay giao thông công cộng hợp
túi tiền khác thì luôn trễ giờ và chắc chắn có nguy cơ bị mất
việc.
Đã là “người tiêu
dùng thông minh” chắc hẳn ai cũng biết câu nói nổi tiếng của một vị
đại biểu Quốc hội trong năm vừa rồi khi bình luận về tình hình vệ
sinh an toàn thực phẩm: “Chưa bao giờ con đường từ bàn ăn ra nghĩa địa
lại gần đến thế”. Câu chuyện này không chỉ một lần được đặt ra nghị
trường Quốc hội để cảnh báo và tìm kiếm giải pháp. “Tư lệnh” của các ngành chức năng có
liên quan lần nào cũng hứa hẹn, cam kết và quyết tâm… kéo con đường
này dài ra hơn, an toàn hơn. Song, trong thực tế việc kinh doanh, sử dụng chất cấm ngày
một tinh vi hơn và công tác quản lý chuyên ngành lại càng tỏ ra bất
cập hơn. “Con voi” vẫn chễm chệ trong phòng khách, vì không ai nhận
trách nhiệm thuộc về mình, nên chẳng có ai giám sát, kiểm soát và nhất
là phải có hành động cụ thể dù chỉ là để chứng tỏ đã nhìn thấy “con
voi” đang ngồi trong phòng khách của Bộ nhà mình.
Cho tới khi dư luận
xôn xao, truyền thông ồn ào thì lúc đó các nhà quản lý “phòng
khách” mới lên tiếng. Thừa nhận rằng họ đã nhìn thấy… con voi. Thế
nhưng trách nhiệm giám sát và quản lý “con voi” đó, để nó đi lung
tung, ngồi không đúng chỗ luôn chắc chắn là không thuộc về Bộ nhà
mình. Lỗi thuộc về cái bộ phận có tên là cơ chế. Cơ chế lỏng lẻo
là do các quy định của pháp luật còn bất cập chứ không phải do con
người hay tổ chức cụ thể nào cả.
Sau khi báo chí dẫn
nguồn Cảnh sát Môi trường cho biết trong năm 2015 đã có trên 20 doanh nghiệp
tham gia nhập khẩu 9.140kg salbutamol về Việt Nam (Trong đó, khoảng 3 tấn đang được lưu giữ
trong kho của các doanh nghiệp. Trên 6 tấn đã được bán ra thị trường nhưng chỉ
có 10kg được sử dụng đúng quy định) và đặt vấn đề 6 tấn còn lại đang ở
đâu, có hay không ở trong cơ thể người tiêu dùng, thì chỉ một ngày sau ngành Y tế đã lên
tiếng.
Cục Quản lý Dược (Bộ Y
tế) giải thích số liệu hơn 9 tấn salbutamol (chất tạo nạc) được nhập về là
trong thời gian 2 năm (2014 và 2015) chứ không phải chỉ riêng trong năm 2015
như báo chí nói.Theo Cục Quản lý Dược, số lượng này (9.091kg)
được xem xét cho nhập khẩu trên cơ sở đề nghị của doanh nghiệp sản xuất thuốc,
nhập khẩu nguyên liệu làm thuốc. Ngoài ra, Cục này khẳng định hiện chỉ
có 10 doanh nghiệp nhập khẩu salbutamol (không phải 20 doanh nghiệp). “Thông
tin trong 6 tấn bán ra thị trường nhưng chỉ có 10kg được sử dụng đúng quy định
là hoàn toàn không có cơ sở”, Cục này nhấn mạnh.Theo Cục Quản lý Dược, salbutamol là
hoạt chất cần thiết cho công tác điều trị, lâu nay không được đưa vào danh mục
kiểm soát đặc biệt. Mặc dù có nhiều lợi ích
trong y học, tuy nhiên salbutamol cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ nguy hiểm cho sức
khỏe con người nếu bị dùng bừa bãi, không đúng mục đích.
Đại diện của ngành y tế cho
rằng tận tới ngày 4/9/2014 ngành nông nghiệp mới ban hành quy định đưa
salbutamol vào danh mục các chất cấm trong chăn nuôi. Đáng nói là việc
liệt kê chất cấm trong chăn nuôi lần này của ngành nông nghiệp không
hề có sự tham khảo hay phối hợp nào với ngành y tế. Do vậy, không
thể nói ngành y tế không có trách nhiệm trong việc phối hợp quản
lý. Cục Quản lý Dược Bộ Y tế cũng cho biết, sau khi có thông tin
salbutamol bị tuồn chui ra ngoài sử
dụng sai mục đích, Cục đã phối hợp với C49 kiểm tra 6/10 cơ sở kinh
doanh. Kết quả là có 4/6 cơ sở được kiểm tra vi phạm khi ban salbutamol
cho những cơ sở không có giấy chứng
nhận đầy đủ điều kiện kinh doanh thuốc theo quy định của pháp luật.
Không thấy Cục này nói số lượng chất salbutamol mà 4 cơ sở vi phạm
đã bán cho các cơ sở không đủ điều kiện kinh doanh thuốc chữa bệnh
là bao nhiêu.
Trong khi đó, phát biểu với
báo chí, TS.BS Trần Bá Thoại, Ủy viên BCH Hội Nội tiết Việt Nam, cho
biết: “Việt
Nam chỉ cần khoảng 10kg salbutamol để làm thuốc chữa hen phế quản”. Như vậy,
với hơn 9 tấn salbutamol được ngành y tế cho nhập khẩu trong 2 năm
2014-2015 và rõ ràng đã xảy ra các vụ vi phạm trong kinh doanh chất
cấm này trong chăn nuôi qua một đợt kiểm tra mà Cục Quản lý Dược
thừa nhận ai cũng hiểu hàng tấn chất cấm đã đi vào đâu.
Còn nhớ, Bộ trưởng
NN&PTNN Cao Đức Phát trong lời tuyên chiến với thực phẩm bẩn gần
đây đã khẳng định: “Sử dụng chất cấm trong chăn nuôi là tội ác”. Thế
nhưng làm cách nào để “người tiêu dùng thông minh” và kể cả những
ngươi có trách nhiệm xác định đâu là “tội ác” và “ai gây tội ác” khi
mà ngành nông nghiệp thì cấm còn ngành y tế thì không cấm?
Trong khi các Bộ còn
đang ngồi tranh luận với nhau về trách nhiệm quản lý, thì “con voi trong
phòng khách” đã kịp thời tung hoành đầu độc hàng loạt những người
tiêu dùng, kể cả người tiêu dùng thông minh nhất. Một khi việc đầu
độc này còn mang lại lợi nhuận kếch xù cho nhóm lợi ích và kể cả
các doanh nghiệp, thương lái vô đạo đức, thấy lợi là tối mắt sẵn
sàng đầu độc chính dân tộc, gia đình mình. Bởi bản thân những kẻ
kinh doanh và sử dụng chất cấm, ở góc độ khác chính họ cũng là
người tiêu dùng. Salbutamol trong thực tế cũng chỉ là một trong vô số
dược chất, hoặc hóa chất nằm lơ lửng trên lằn ranh giới trách nhiệm
của các ngành. Nó không phải là
một trường hợp ngoại lệ duy nhất. Giữa “ma trận” chất cấm, liệu có
ai chắc rằng họ có thể thoát ra khỏi
hoàn toàn cái vòng vây của lưỡi hái tử thần?
Hữu
Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét