Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Dân Việt Nam sẵn sàng chống xâm lược


Dân Việt Nam sẵn sàng chống xâm lược, không để Trung Quốc coi khinh

Thụy My
Trước thái độ ngày càng hung hăng của nhà cầm quyền Trung Quốc tại Biển Đông, từ việc thành lập thành phố Tam Sa trong đó gồm cả Hoàng Sa và một phần Trường Sa của Việt Nam, cho in bản đồ hình lưỡi bò lên hộ chiếu, cho đến việc lại ngang nhiên cắt đứt cáp tàu thăm dò Bình Minh 2 của Việt Nam, nhiều người dân Việt rất phẫn nộ.

Cuộc biểu tình trước Nhà hát thành phố Hà Nội hôm 03/07/2011 chống các hành động xâm lấn của Trung Quốc tại Biển Đông (Reuters)


Đặc biệt là mới đây chính quyền Bắc Kinh lại cấm đoán Việt Nam thăm dò dầu khí, và yêu cầu Hà Nội “không quấy nhiễu” các tàu cá Trung Quốc trên Biển Đông. 

Trên mạng xã hội Facebook, trang Nhật ký yêu nước đã đưa ra lời kêu gọi biểu tình phản kháng các hành động của Bắc Kinh, tại Hà Nội vào sáng Chủ nhật 09/12/2012 tới. Đặc biệt tại Thành phố Hồ Chí Minh, bốn mươi hai nhân sĩ trí thức đã từng kiến nghị biểu tình vào ngày 27/7 trước đây, cũng đã chính thức kêu gọi mít-tinh phản đối những hành động gây hấn của nhà cầm quyền Trung Quốc cũng vào sáng mai, trước Nhà hát Thành phố. 

Có thể nói đây là lần đầu tiên một cuộc biểu tình lại được công khai thông báo từ mấy tháng trước, với chữ ký của nhiều tên tuổi trong đó có các khuôn mặt trong phong trào sinh viên học sinh trước 1975. Lời kêu gọi của các nhân sĩ Sài Gòn được đăng lại trên các trang mạng đã được hưởng ứng đông đảo. Chỉ riêng trên trang anhbasam, tính đến hai giờ chiều Việt Nam hôm nay đã có trên 1.000 ý kiến phản hồi. 

RFI Việt ngữ đã trao đổi với luật gia Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh, một trong các đại diện 42 nhân sĩ trí thức Sài Gòn đã gởi kiến nghị. 


RFIKính chào luật gia Lê Hiếu Đằng. Như vậy là bốn tháng sau lần kiến nghị biểu tình hôm 27/7 bây giờ các nhân sĩ trí thức Sài gòn quyết định mít-tinh phản đối những hành động khiêu khích của nhà cầm quyền Trung Quốc?

Luật gia Lê Hiếu Đằng: Trong văn bản gởi cho Thành ủy, Ủy ban Nhân dân Thành phố ngày 27/7, thì chúng tôi cũng xác định là đề nghị Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể đứng ra tổ chức biểu tình chống Trung Quốc khi có một sự kiện gì thấy rõ là Trung Quốc ngang ngược tới xâm phạm chủ quyền lãnh hải của Việt Nam, có thái độ khiêu khích gây hấn. Trong trường hợp Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể không làm, thì chúng tôi thực hiện quyền biểu tình đã được ghi trong Hiến pháp, và khi nào tổ chức thì chúng tôi sẽ thông báo ngày giờ và địa điểm.

Những ngày vừa qua, với những hành động khiêu khích, chà đạp lên luật pháp quốc tế và xem thường Việt Nam – tôi cho là kể cả xem thường lãnh đạo Việt Nam nữa. Nhất là sau đại hội 18 của Trung Quốc, thì như tôi đã từng nói, ông Tập Cận Bình bây giờ lại thấy là còn chơi những đòn hết sức là trắng trợn nữa. Miệng thì cứ nói mười sáu chữ vàng bốn tốt, nhưng hành động thực tế thì nó lại quá trắng trợn đi.

Thành ra những ngày này tôi thấy là báo chí của thành phố cũng có những phản ứng thích đáng. Nhưng vấn đề ở chỗ là cần phải có những cuộc mít-tinh, biểu tình, để biểu thị ý chí của nhân dân, và thái độ của nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh cũng như nhân dân cả nước, trước việc làm phi pháp và trắng trợn của Trung Quốc.

Do đó chúng tôi sẽ tổ chức một cuộc mít-tinh ngay trước Nhà hát Thành phố. Chúng tôi cũng hy vọng rằng với việc làm công khai minh bạch này, thì chúng tôi sẽ được các tầng lớp nhân dân thành phố hưởng ứng. Bởi vì đây là lợi ích của đất nước, lợi ích của dân tộc. Và chúng ta sẽ chứng minh cho nhà cầm quyền Trung Quốc biểt rằng nhân dân Việt Nam nói chung, trong đó có nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, cương quyết không chịu bất cứ một áp lực nào, và sẽ đứng lên chống Trung Quốc một khi có hành động xâm lược.

Vì vậy mà trong văn bản chúng tôi cũng đề nghị chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh giữ gìn an ninh trật tự cho cuộc mít-tinh này, và tránh những việc đàn áp bắt bớ, không tốt đẹp gì cho hình ảnh của Đảng và chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi hy vọng rằng lần này các vị sẽ thấy nguyện vọng đó của người dân.

Tất nhiên đó chỉ là hy vọng thôi, còn thực tế diễn ra như thế nào thì chúng ta sẽ chờ. Nhưng tôi nghĩ là dù trong bất cứ hoàn cảnh nào thì chúng tôi cũng không sợ gì cả, vì việc làm đó là việc làm chính nghĩa của người dân thành phố. Và dù có bắt bớ đàn áp thế nào đi chăng nữa thì chúng tôi cũng không ngần ngại.

Bởi vì một khi mình đã ra những bản thông báo với tên tuổi công khai như vậy, thì cũng có khả năng sẽ bị thế này thế kia. Nhưng mà làm việc gì cũng phải hy sinh, chứ không thể là mình sợ rồi cuối cùng để cho nhà cầm quyền Trung Quốc lấn chiếm. Và họ sẽ coi khinh dân tộc mình, sẽ coi khinh nhân dân mình. Mà trong lịch sử thì dân tộc Việt Nam đã đấu tranh chống lại họ, tổ tiên chúng ta đã đấu tranh thắng lợi qua nhiều thời kỳ, thì không lý gì bây giờ ta lại khoanh tay ngồi nhìn họ làm càn làm bậy. Ít nữa là cũng phải có thái độ, thông qua các cuộc mít-tinh và biểu tình.

RFIThưa ông từ lúc gởi kiến nghị đến giờ Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể có phản hồi gì chưa, hay ngược lại có những động thái ngăn trở nào chưa ?

Chưa. Cho đến bây giờ thì chúng tôi chưa thấy gì. Tình hình vẫn yên ắng, không có vấn đề gì. Và tôi nghĩ đó là việc làm chính đáng thì chẳng lẽ chính quyền lại có những biện pháp để ngăn trở. Như vậy chính quyền sẽ đi ngược lại nguyện vọng và ý chí của nhân dân thành phố, sẽ mất lòng dân. Dân sẽ không còn tin chính quyền nữa trong vấn đề có ý chí bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ. Mà Trung Quốc hiện nay đang đe dọa một cách nghiêm trọng hàng ngày hàng giờ: cấm đi lại, rồi đe dọa bắt bớ tàu bè…một cách trắng trợn.

Có thể nói là những gây hấn có tính chất hết sức khiêu khích, coi thường các nước ở Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam. Và tôi thấy là phản ứng của Ấn Độ rồi Indonesia, Philippines – nhất là Philippines – như vậy rất là thỏa đáng. Chúng tôi ủng hộ việc làm, hành động của nhân dân Philippines. Đó là đất nước chịu rất nhiều thiên tai, vừa rồi họ bị cơn bão, mấy trăm người đã mất, nhưng mà đứng về chống bá quyền Trung Quốc muốn độc chiếm Biển Đông thì thái độ họ rất là quyết liệt, rất là rõ ràng. Thì chúng ta ít nữa cũng phải như là người dân Philippines chứ không thể nào thụ động ngồi chờ được.

RFIThưa ông, cũng biết là các nhân sĩ trí thức đã ký tên chấp nhận khi đấu tranh cũng có thể bị áp bức, nhưng đó là lớp đàn anh giàu kinh nghiệm. Còn đối với lớp trẻ như bạn Phương Uyên, là một thí dụ cho thấy khi thanh niên bức xúc tham gia thì thường bị trấn áp.

Thì các em khi làm việc đó cũng có ý thức. Tôi nghĩ ví dụ Phương Uyên chẳng hạn, cũng ý thức rằng sẽ bị công an bắt bớ, giam giữ. Các em cũng biết chứ. Nhưng chính cái đáng quý của các em ở chỗ là tương lai như vậy, nhưng mà các em hy sinh, dấn thân vào cuộc đấu tranh cùng với các giới khác để mà bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam.

Thành ra giới trẻ bây giờ không phải chỉ có ăn chơi, hát nhạc rap, nhạc rock…mà có một bộ phận giới trẻ hết sức tiến bộ và rất dũng cảm. Nhân đây qua đài RFI chúng tôi cũng xin nhiệt liệt hoan nghênh cái ý thức đó của một bộ phận thanh niên hiện nay, nhất là trong số đó có sinh viên học sinh. Các em đang học tập, và vì đất nước mà các em hy sinh tương lai của mình, chấp nhận tù tội, chấp nhận mất học hành, mất việc làm. Đó là điều rất đáng quý ở các em sinh viên học sinh hiện nay, đã biểu hiện qua thời gian vừa rồi.

Và tôi hy vọng trong cuộc mít-tinh sắp đến thì các em sẽ tham gia một cách đông đảo, phối hợp với một số nhân sĩ trí thức và các giới đồng bào khác.

RFIChỉ riêng vấn đề hộ chiếu “lưỡi bò”, trong danh sách kiến nghị có những người chưa từng tham gia nhưng cũng ký tên. Nay Trung Quốc lại khiêu khích một cách quá quắt hơn thì có lẽ người dân lại càng bức xúc?

Vâng. Một mặt người dân phẫn nộ trước hành động khiêu khích của Trung Quốc, nhưng cũng rất buồn vì Nhà nước Việt Nam không có những biện pháp hiệu quả để bảo vệ ngư dân và những vùng lãnh hải của Việt Nam. Thành ra một trong những khẩu hiệu mà chúng tôi có đưa ra trong cuộc mít-tinh là phải có biện pháp. Đó là trách nhiệm của Nhà nước.

Quân đội ở đâu, công an ở đâu, chẳng lẽ công an chỉ để đàn áp dân khi đi biểu tình, hay đàn áp dân oan khi người ta khiếu nại về đất đai ? Trong khi đối với bọn giặc, bọn gây hấn với Việt Nam thì lại đành bất lực à ? Nhìn ngư dân bị hành hạ, bị bắt bớ rồi bắt phải đền bù; hoặc gọi là “làm đứt cáp” tàu Bình Minh 2 nhưng thực chất là nó cắt, chứ cái dây cáp chắc chắn như vậy thì không thể nào đứt được nhưng mà nó cắt rồi nói trớ ra là đứt…Có thể nói là nỗi buồn của người dân Việt Nam trước sự nhu nhược của Nhà nước, chưa có những biện pháp để bảo vệ dân, bảo vệ đất nước của mình.

RFIDạ, đúng là trước đây trong lịch sử Việt Nam đã nhiều lần đánh thắng Trung Quốc, nhưng không chỉ nhờ có lòng dân mà còn do ý chí của những người lãnh đạo, mà bây giờ hình như còn thiếu…

Đúng. Thật ra trước đây thì tình hình quốc tế đâu có thuận lợi như hiện nay, mà cha ông ta vẫn đánh thắng bọn phong kiến phương Bắc, bọn Trung Quốc xâm lược qua rất nhiều thời kỳ. Thế thì hiện nay tôi nghĩ là chúng ta có quá nhiều thuận lợi. Ngoài lòng dân đang sôi sục ra thì rõ ràng quốc tế ủng hộ mình mà, thì cớ gì mình lại sợ? Cớ gì mình cứ ôm bốn tốt mười sáu chữ vàng ?

Đã đến lúc Nhà nước Việt Nam phải có thái độ dứt khoát. Mà tôi thấy là động thái ban tuyên huấn của đảng Cộng sản có thể nói là bật đèn xanh để một số tờ báo nói mạnh mẽ như vậy, thì họ cũng thấy rằng, rõ ràng đứng trước việc gây hấn trắng trợn của Trung Quốc như vậy, thì không thể không lên tiếng được. Nhưng vấn đề ở chỗ là phải có những biện pháp hiệu quả để bảo vệ dân, bảo vệ vùng lãnh hải của Việt Nam.

RFIDạ có lẽ là Nhà nước không muốn người dân biểu tình chống Trung Quốc, một là sợ Bắc Kinh nhân đó khiêu khích mạnh hơn thậm chí gây chiến, thứ hai là lo ngại sẽ trở thành một cuộc biểu tình chống chính quyền ?

Tôi nghĩ là tình hình hiện nay không cho phép Trung Quốc muốn làm gì thì làm, hay gây hấn về mặt quân sự. Khả năng này có thể là rất ít, bởi vì quốc tế hiện nay họ cũng có những tiếng nói, những biện pháp để ngăn cản việc này. Và đối với Việt Nam thì Trung Quốc không thể tái diễn được cái hành động của năm 1979. Mà nếu có tái diễn thì nhân dân Việt Nam cũng sẵn sàng đánh thắng bọn xâm lược Trung Quốc - và đã được chứng minh qua năm 1979, rất là bất ngờ nhưng mà chúng ta vẫn đánh thắng.

Như vậy thái độ của người dân Việt Nam là rất rõ ràng rồi. Bây giờ chúng ta cần – như là ông chủ tịch Hội nghề cá Việt Nam đã phát biểu, là cần phải có thái độ cứng rắn hơn nữa đối với Trung Quốc. Và nói như chủ tịch Hồ Chí Minh, nếu mà chúng ta càng nhân nhượng thì địch càng lấn tới – mà địch ở đây có nghĩa là Trung Quốc. Tôi nghĩ chúng ta phải có những hành động cứng rắn và có hiệu quả hơn nữa.

Chúng ta rất muốn hòa bình, hoàn toàn không muốn có chiến tranh. Nhưng chúng ta cũng phải có thái độ cương quyết để mà bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, và nói lên cho được lòng tự tôn dân tộc. Không thể để cho Trung Quốc coi thường mình được, coi thường Việt Nam được!

RFIThưa ông xin cho hỏi thêm, vì sao địa điểm được chọn lại là Nhà hát Thành phố?
Thật ra trước đây trong phong trào sinh viên học sinh, Nhà hát Thành phố là một địa điểm rất thuận lợi trong việc tổ chức mít-tinh. Nơi đó có những bậc tam cấp cao, và là bộ mặt của thành phố, thành ra cũng không thể nào chính quyền thành phố lại ra tay, có những hành động làm xấu đi bộ mặt của chính quyền. Sự lựa chọn địa điểm đó cũng có ý nghĩa của nó, cũng là kinh nghiệm đấu tranh của anh em trong phong trào sinh viên học sinh Sài Gòn trước đây.

RFINhư vậy là bây giờ các cựu sinh viên trước 75 phải đi đấu tranh trở lại giống như “anh thanh niên” Hồ Cương Quyết ?

Đúng rồi, chúng tôi là U60, U70 cả rồi, mà vì tình hình đất nước mình phải gác qua một bên. Có nhiều anh chị mà hoàn cảnh rất là khó khăn, nhưng cũng phải dấn thân thôi, chứ không thể nào khác. Các anh Tương Lai, Hồ Ngọc Nhuận sức khỏe đều yếu cả. Còn anh Huỳnh Tấn Mẫm thì hai người vợ đang bị bệnh - tức là người vợ trước và người vợ hiện nay đều đang bị bệnh nặng, ảnh phải vào bệnh viện chăm sóc, còn con anh thì cũng yếu. Nhưng mà anh vẫn quyết định tham gia, thì đó là một thái độ hết sức là dũng cảm.

Chúng tôi cũng nói với anh Mẫm là chúng tôi cương quyết bảo vệ anh, và chúng tôi rất tự hào về sự chọn lựa của anh. Chứ thật ra chúng tôi cũng có khuyên anh là thôi, đợt này do hoàn cảnh quá khó khăn, anh đừng có tham gia. Nhưng cuối cùng anh vẫn quyết định tham dự - một hành động hết sức đáng quý.

RFIDạ, tuy kiến nghị do 42 nhân sĩ trí thức Sài Gòn ký tên, nhưng có lẽ lần này không chỉ có 42 người tham gia…

Lần này hy vọng chắc là đông. Nếu chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh không có những biện pháp ngăn cản thì chắc chắn là đông. Rất nhiều người gởi mail hoặc là điện thoại đến nói họ sẽ tham gia. Hoặc là trên mạng Ba Sàm đó, những comment đều rất là tốt, nói là ủng hộ và sẽ đi tham gia.


RFI: RFI Việt ngữ xin chân thành cám ơn luật gia Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh, đã vui lòng nhận trả lời phỏng vấn của chúng tôi. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét